07 tháng 8 2025

Người ơi người ở

Thơ: Phạm Tiến Duật

Bao nhiêu người đã hát

Bây giờ lại đến em

Bao nhiêu người hồi hộp

Bây giờ lại đến anh

Ở hai thung lũng xanh

Kề nhau thành hàng xóm

Công việc như nước cuốn

Chẳng bao giờ thăm nhau

Nắng đã tắt từ lâu

Tiếng ve như kéo mật

Dáng em ngồi trước mặt

Như cây cỏ trong vườn

Chẳng thể gặp nhau luôn

Hãy ngồi thêm lát nữa

Hai người hai cách nguồn

Khép mở hai vùng trời

Gặp biết bao nhiêu người

Quen nhau bao gương mặt

Con đường thì tít tắp

Mặt trận thì mênh mông

Chẳng nhớ nữa mùa đông

Đi qua bao hang đá

Cũng quên rồi mùa hạ

Ở bao nhiêu ngăn hầm

Công việc cùng tháng năm

Hát vui cùng chiến sĩ

Những ngày đi đánh Mỹ

Bao nhiêu người quen nhau

Anh chẳng nói sai đâu

Em là cây ngải đắng

Mọc trong triền núi vắng

Góp vị thuốc cho đời

Tiếng em hát “Người ơi…”

Người gần nhau mãi mãi

Tiếng em hát “Đò ơi…”

Sông đưa đò gần lại

Tiếng em hát “Cây ơi…”

Cây nhú thêm mầm mới

Tiếng nồng say em gọi

Náo nức tuổi trăng lên

Cái giọng thì của em

Mà lời anh đấy nhỉ?

Giữ em chẳng được nào

Hẹn nhau ngày thắng Mỹ

Lại hát tặng tiễn nhau

Như bạn bè Quan họ

Rằng: Người đi người nhớ

Rằng: “Người ơi người ở đừng về…”

 

1970 - Viết tặng nghệ sĩ Lệ Ngải




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét